Hòa thượng Thích Giác Hạnh kể về Người Mẹ ai rất cảm động – Là những người con của Mẹ, ai trong chúng ta cũng có những ước nguyện được đền đáp công ơn sinh thành nuôi dưỡng. Nhưng đối khi ta cứ chạy mãi và trượt dài trên những năm tháng đi tìm chính mình của tuổi trẻ mà quên mất một người – là Mẹ.
” Con không đợi đến ngày kia mình mất Mẹ mới giật mình khóc lóc. Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ.”
Sóng gió cuộc đời đã làm gương mặt mẹ xuất hiện thêm nhiều nếp nhăn, đôi bàn tay trở nên xương xốc và chai sần theo năm tháng. Nhưng đã bao lâu rồi bạn không nắm lấy đôi bàn tay ấy và ủ ấm nó? Người mẹ chẳng đòi hỏi điều gì từ con cái cả, phải chăng đó là lý do chúng ta trở nên quá đỗi vô tình với mẹ. Và dù có thế nào đi chăng nữa, dù chúng ta có lớn khôn, có thành ông này bà kia, có thành công hay thất bại thì mẹ vẫn luôn là ngọn đèn soi sáng con đường mà chúng ta đi.
Mời các bạn đón xem buổi thuyết giảng về chủ đề Mẹ của hòa thượng Thích Giác Hạnh:
https://www.youtube.com/watch?v=pT2NFwt1kzQ
Video Hòa thượng Thích Giác Hạnh kể về Người Mẹ rất cảm động
“Ngón tay chai, chân rạn mấy kiếp bùn …” Người mẹ đã dành cả tuổi xuân mình để gánh vác và che chở cuộc đời những đứa con. Khổ cực bao nhiêu mẹ cũng gánh, chỉ mong con cái được một ngày an yên. Và mẹ cũng có những nỗi buồn, nỗi buồn của mẹ sâu thăm thẳm, rộng mênh mang, dàn trận khắp bầu trời để ấp ôm kiếp người trong nó . Vậy nên hãy trở về bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn, và nhiều hơn nữa…
Theo thuyetgiangphatphap.com